Tokyo, 11 năm sau
Trong căn phòng màu hồng quen thuộc, Haruka nằm cuộn tròn trong chăn, tay ôm cái gối ôm hình melonpan cứng ngắc. Từ cửa một cô gái xinh đẹp khác bước vào, từ khuôn mặt đến cơ thể chỉ có thể dùng một từ để diễn ta 'hoàn hảo' đến bất ngờ cô đứng trước giường Haruka khẽ lắc đầu
"Paru bộ em tính nghĩ học nữa sao" cô dựt tấm chăn khỏi người Haruka
"Mới sáng sớm Yui ồn ào quá đó" Haruka lấy lại tấm chăn rồi chui vào chăn ngủ tiếp
"Em tính thử sức kiên nhẫn của Yui sao Paru" Yui nở nụ người nguy hiểm
*Con bé này đã 19 tuổi rồi mà còn như con nít, phải dùng biện pháp mạnh mới được* Yui suy nghĩ
Yui tiến tới bế vội Haruka vào lòng, tiếng về phía nhà tắm
"Yui tính làm gì thả em muốn mau lên" Haruka vùng vẫy
Yui vẫn không nói gì cho đến khi đứng trước bồn tắm Haruka vội vả lên tiếng
"Đừng nói với em Yui tính thả em xuống dưới nha? Em hứa sau này sẽ không ngủ nướng" Haruka nài nỉ, trưng bộ mặt tội nghiệp ra để Yui động lòng mà tha cho mình
"Hứa thật nhiều thất hứa cũng thật nhiều"
Không chút do dự, Yui ném Haruka vào bồn tắm lạnh lẽo. Nước thấm vào quần áo làm cơ thể cô hiện lên đầy mê hoặc. Đứng trước một thân hình quyến rũ như thế này thật sự làm cho hô hấp của Yui có một chút khó nhọc. Ánh mắt không giấu được sự ngưỡng mộ nhìn Haruka trầm trò như đang nhìn ngắm một tác phẩm nghệ thuật
Nhưng trái ngược với sự tán thưởng của Yui, lửa hận trong người Haruka nổi lên như muốn thiêu rụi mọi thứ. Cô ngẩng đầu nhìn tên đáng ghét trước mặt, trong lòng càng muốn phát điên lên khi biết bản thân vô cớ trở thành món đồ được phơi bày mà bị ai kia mặc sức nhìn không chớp mắt
"Yokoyama Yui, chị đang nhìn cái gì vậy hả, đi ra ngoài ngay cho em" Haruka lấy tay che ngực, nói với giọng tức giận
Yui như người làm việc xấu bị phát hiện mặt có một chút đỏ, quay đi chỗ khác, lên tiếng:" Em tấm lẹ rồi ăn sáng" . Yui đi ra khỏi phòng một cách nhanh nhất
Cỡ nửa tiếng sau, Haruka mới đi xuống phòng ăn, cô mặc một chiếc đầm màu hồng phấn. Cô kéo mạnh chiếc ghế ra không thèm nhìn tới người đối diện
"Paruru, con lo học hành cho đàng hoàng đi, học mà cứ suốt ngày nghỉ như con thì Papa sẽ cắt hết thẻ tín dụng của con xem con có thể đi mấy cái cuộc thi ẩm thực vô bổ đó được nữa không" Ryo hâm dọa
"Con biết rồi Papa" mặt Haruka buồn hiu
"Yui cái kế hoạch khu cao ốc cao cấp ở PT con đã làm xong chưa" Ông quay sang hỏi Yui
"Dạ xong hết rồi lát con sẽ đưa chú xem" Yui điềm tĩnh
"Paruru con học tập Yui một chút đi, sau này còn vào công ty của Papa làm việc nữa" Ông quay sang Paru
"Dạ......" Haruka nói trong bất lực
Sau khi bữa sáng kết thúc, ông Ryo đến công ty còn Yuiparu thì cùng nhau đi đến trường. Trên xe, Haruka còn đang bực bội vì chuyện hồi sáng, tự nhiên mà 'show' hết cho người ta xem đã vậy ai kia còn không thèm xin lỗi. Cô khẽ nhìn qua người kia, Yui đang nhìn ra cửa sổ với ánh mắt xa xâm, một chút lạnh lùng và mất mác luôn được xen kẽ vào đó. Con người từ nhỏ đã luôn ít nói và trầm lặng nhưng có sở thích ăn hiếp cô, luôn làm cô tức giận khi ở bên cạnh vậy mà sao cô không thể bỏ mặt người đó được, tim ơi tim mày muốn cái gì đây?
"Paruru đang suy nghĩ gì đó đã đến trường rồi" Yui phá dòng suy nghĩ của Haruka
Chiếc xe Toyota màu đen với cửa kéo thanh lịch, một trong những chiếc xe được sản xuất giới hạn trên thế giới (hầu như là không có) đang tiến vào sân của trường đại học AKB một trong những trường đại học danh giá bật nhất được. Tất cả sinh viên trong trường đều quay đầu lại nhìn. Yui bước ra đầu tiên trong bộ áo sơ mi đơn giản đi chung với quần jean đen trông rất Ikemen làm các nữ sinh sao xuyến. Chưa dừng lại ở đó, mọi người đều ngất ngây với cô công chúa trong bộ đầm hồng với vết cắt hình chữ U làm hở 1/3 tấm lưng trần khiến bọn con trai trong trường cứ tia từ trên xuống dưới. Điều đó làm cho Yui cảm thấy tức giận, kéo Haruka sát vào người mình dùng thân che tấm lưng trần kia, mặt đằng đằng sát khí đi nhanh vào trường như muốn nói đây là đồ của mình và chỉ có mình mới có thể nhìn cô ấy bằng ánh mắt đó. Vào trong trường, Yui nhìn Haruka từ trên xuống bằng ánh mắt không hài lòng
"Từ nay đi học mặc đồ kín đáo một chút, Yui không thích em ăn mặc hở hang như thế"
"Không thích kệ Yui, người khác thấy đẹp là được rồi"
"Dạo này ngứa miệng ghê" Yui áp sát miệng mình vào tai Haruka:" Đừng trách Yui nói chuyện gì đó không hay với Papa em, phuùu" Yui thổi nhẹ vào vành tay Haruka
"Đồ xấu xa"
"Yui đâu nói mình là người tốt" Yui cười nham nhở
"Không thèm nói chuyện với Yui nữa, em vào lớp"
Chia tay con người kia, Haruka thiểu não vào lớp, trong lớp ai cũng bàn về chuyện của Yui với cô hồi sáng. Trong trường Yui rất nổi tiếng do được mệnh danh là thiên tài luôn đứng nhất trong khoa, năm học cấp hai đã có thể nhảy lớp lên đại học nhưng người kia không chịu cứ suốt ngày bám lấy cô làm oan gia. Haruka thất thiểu ngồi xuống bàn.
"Paru đi không?" Hai tấm vé được chìa ra trước mặt Haruka
"Milky đi đâu cơ" Haruka đón nhận chiếc vé
"Lễ hội Chocolate ở Pari" Miyuki trên tiếng. Watanabe Miyuki bạn thân của Haruka cũng là tiểu thư, con gái rượu của chủ tịch chuỗi nhà hàng lớn nhất nước.
"Đi đi... Nhưng mà Papa bảo phải học hành tử tế, không thì cắt hết thẻ tín dụng luôn"
"Thì nhờ Yui giúp đi đây đâu phải lần đầu cậu trốn đi" Miyuki gợi ý
"Chị ấy mà chịu giúp, tớ đãi cậu ăn melonpan một chầu hoành tráng luôn"
"Cậu có thể thử mà với lại chỉ có cậu mới cuồng melonpan tới thế thôi"
"Ừ I will try, nhưng mà Milky tại sao lại chọn khoa quản trị kinh doanh vậy, tớ nghĩ cậu phải đăng ký khoa thực phẩm chứ"
"Cũng tại hắn, đăng ký chung khoa với hắn ai dè hắn học nhảy lớn mất tiêu" Miyuki bĩu môi
"Ngoài tớ ra không được bĩu môi trước ai khác đó" Miyuki bị một người từ phía sau ôm lấy
"Paru mà cậu cũng ghen nữa hả Sayaka?" Miyuki quay lại
"Người yêu của tớ dễ thương vậy tớ mà không giữ là sẽ mất đó" Sayaka hôn lên trán Miyuki
"Sợ mất thì học cùng lớp với tớ đi, xí nói thì hay lắm" Miyuki vùng khỏi tay Sayaka
"Tớ đâu muốn tại Yuihan bảo tốt nghiệp lẹ còn giúp chị ấy quản lý công ty"
"Vậy cực khổ cho cậu rồi,tớ có làm bento cho cậu đó" Miyuki lau mồ hôi cho Sayaka rồi lấy từ trong cặp một hộp đồ ăn để lên bàn
"Yaaaa, đồ ăn của Miyuki làm là ngon nhất" Sayaka ngồi xuống ghế rồi kéo Miyuki ngồi lên đùi mình, hả miệng ra
"A...." Miyuki gắp một miến trứng cho Sayaka
"Oishi...." Sayaka niểm cười hạnh phúc
"Thôi thôi, dừng mấy cái hành động đó lại, tớ sắp tiểu đường rồi" Haruka kế bên nhìn ngứa mắt
"Không được Yui đút cho nên cậu gato với tớ à" Sayaka chọc ghẹo
"Cho tớ xin đi, mau về lớp, thầy vào rồi kìa" Haruka không thèm nhìn tới hai người đó nữa mà lấy sách vở ra bắt đầu học
"Miyuki, tớ về nha, phải nhớ đến tớ đó" Sayaka luyến tiếc
"Tớ sẽ nhớ cậu từng giờ, từng phút, từng giây luôn cậu cũng phải như vậy đó" Miyuki nắm chặc tay Sayaka không buôn
"Đương nhiên rồi cậu là ánh mặt trời đem lại sự sống cho tớ, là ánh trăng duy nhất trong bầu trời của tớ, là vị tiên nữ đẹp nhất mà tớ biết, là ánh sao..." Sayaka tiếp tục tán tỉnh Miyuki (không dám viết tiếp đâu nổi hết cả da Sój lên òi nè)
"Bớt bớt dùm con đi hai má" Một bạn học gần đó bên tiếng (là Sój đó ha)
"Người ta tình củm với nhau cản trở trái đất quay sao?" Miyuki phản bác
"Không cản trở trái đất quay mà cản trở ông thầy giảng bài" Haruka chỉ vào ông thầy đang đứng trên bục giảng nhìn Sayamilky bực bội
""Hi hi, sorry sorry" Sayaka cười trừ hôn vội lên môi Miyuki rồi chuồn mất
Nhưng tiết học đối với Haruka rất ư là nhàm chán bởi vì cô không hề có hứng thú với ngành này, cô muốn làm một ngành gì đó liên quan đến nghệ thuật hoặc ẩm thực cô nghĩ nó hợp với cô hơn đống giấy tờ ngu ngốc đó nhưng ba cô lại không nghĩ vậy, cô thật không hiểu công ty đã có Yui lo liệu tại sao lại không để cô làm điều mình muốn cơ chứ. Cô nhìn qua Miyuki, từ đầu buổi đến giờ cứ cầm cái điện thoại nhắn tin chắc là lại nhắn cho Sayaka rồi. Nhắc đến Sayaka thì cũng là con nhà thượng lưu, ba cô sở hữu công ty tin học thuộc tầm quốc tế Yamamoto nhưng quan niệm của cô và ba mình hoàn toàn khác ông muốn cô kế nghiệp công ty như bao bậc phụ huynh khác, còn cô thì muốn tạo dựng sự nghiệp cho riêng mình, từ tiểu học Sayaka và Yui đã rất thân nhau, Yui thì luôn thích chọc phá Haruka và cuối cùng Miyuki và Sayaka phải thu dọn chiến trường khi chiến tranh giữa Yuiparu bùng nổ. Nhờ đó mà Miyuki với Sayaka ngày càng thân thiết hơn cho tới khi Miyuki tỏ tình hồi cấp 2 thì quen luôn tới bây giờ. Riêng Haruka thì chưa bao giờ nghĩ hai người này sẽ quen lâu đến vậy vì một phần Miyuki và một người thích đùa giỡn với tình yêu dụng ai thì quen đó có khi một tháng hẹn hò với 5-6 người còn Sayaka thì rất nghiêm túc về vấn đề này, từ ngày quen Sayaka thì hai người lúc nào cũng dính như sam mấy chàng trai hay cô gái muốn tỏ tình với một trong hai người thì y như rằng sáng mai sẽ không thấy người đó ở trường nữa. Đôi lúc Haruka cũng thấy ghen tị với Sayaka, Sayaka luôn nhận được sự tin tưởng tuyệt đối từ Yui. Cô cứ suy nghĩ mãi cho đến khi ngủ quên luôn, tại cái người đó mà cô mất giấc ngủ ngon
"Paruru, dậy đi cậu không đi gặp Yui sao" Miyuki lay người Haruka
"Hử? Gặp làm gì?" Miyuki đùa với cô chắc mới mở mắt ra đã nghe thấy tên của con người này. Haruka tính ngủ tiếp khi mọi người đang bắt đầu giờ nghỉ trưa.
"Cậu quên rồi hả? Vụ chocolate đó" Miyuki nhắc
"Ờ ha, cảm ơn cậu Miyuki" Haruka bật người dậy ba chân bốn cẳng chạy đi
---------------------
Tại lớp học của Yui, có một tên nào đó chạy lại nắm cổ áo Yui của chúng ta
"Yokoyama, chị nói đi ruốt cuộc quan hệ giữa chị và Paruru chan là gì?"
Yui không thèm trả lời, lấy tay đây người kia ra và ngang nhiên lấy một quyển sách ra đọc không quan tâm đến tên kia đang tức giận như thế nào. Trái với sự tức giận của hắn, Yui vẫn chú tâm vào cuốn sách đang đọc, khuôn mặt tập trung đến lạnh lùng. Hắn đập mạnh xuống bàn
"Chị bị câm sao?" Sát khí bốc lên khắp người
"Ngu ngốc" giọng Yui rất nhẹ nhàng nhưng đủ để là cho tất cả nhưng người trong lớp nghe được
Hắn bị quê trước đám đông làm có sự tức giận ngày càng lên cao. Hắn ta- Nakanishi Chiyori, con trai một nhà tài phiệt có máu mặt nên từ nhỏ sự tự cao tự đại của hắn đã lớn như trời rồi lại là con một nên vô cùng hóng hách
"Chị nói ai ngu ngốc hả? Hắn nhấn mạnh trong câu nói
Yui vẫn rất điềm tĩnh, lười biếng nói với giọng mỉa mai cười khinh bỉ:" Tôi bị câm hay anh bị điếc mà không nghe tôi nói" Đối với hạng người dựa vào vị thế của gia đình như anh ta thì cô ghét cay ghét đắng, hắn ra có gì mà đòi dành Paru với cô chứ
Lúc này cơn tức giận đã lên tới đỉnh điểm canh lúc Yui vẫn đang chú tâm vào quyển sách hắn đấm vào mặt Yui một phát làm cô ngã ra phía sau, một dòng máu rỉ ra từ khóe môi của Yui.
"Cậu đang làm cái gì vậy hả?" Haruka từ cửa nói vọng vào. Khuôn mặt pha một chút tức giận và lạnh lùng
"Tớ không có làm gì hết" Hắn nói như mình vô tội
"Tôi không có đui" Haruka tiến vào đỡ Yui dậy
"Tớ có thể giải thích" Hắn tìm mọi cách để biện bạch cho hành động của mình
"Khỏi từ nay tôi không muốn gặp cậu nữa" Haruka bỏ lại câu nói và kéo Yui ra ngoài
Trường AKB nổi tiếng không chỉ về khả năng giảng dạy mà còn về cơ sở vật chất rất tốt, khuôn viên trường được trải đầy cỏ xanh và nhưng cây che bóng mát... Haruka kéo Yui tới một địa điểm nào đó khá là tĩnh lặng
"Ngồi xuống cho em xem vết thương nào" Haruka chỉ vào chỗ kế bên mình. Yui tiến tới mới vừa ngồi xuống thì Haruka đã nâng cằm cô lên mà trêu chọc
"Bình thường đánh nhau giỏi lắm mà"
"Tại Yui không để ý thôi chứ còn lâu hắn mới đụng vào được Yui"
Haruka nhìn xem thương và nảy ra ý định trả thù việc hồi sáng, cô dùng ngón cái đè mạnh vào vết thương
"Đau...đau"
"Bộ Yui cũng biết đau hả?" Haruka nở nụ cười mãn nguyện hai mắt hiếp lại, vẻ đẹp đó dễ thương đến lạ kì, Yui lúc này không còn thấy đau nữa mà tim đang tham dự một cuộc thi maratông nên máu chả lên tới não để điều khiển cảm xúc. Haruka bỏ tay ra nhưng mặt Yui cứ vẫn cứ đơ
"Em biết mình đẹp đừng có nhìn em như vậy"
"Ừ đẹp lắm đẹp như........ Chaiko vậy đó"
"Yui nói cái gì?" Haruka giận dữ. Coi không hiểu từ nhỏ đến giờ cô luôn nhận được lời tán dương từ bọn con trai lâu lâu từ bọn con gái, chung nhà với Yui bao nhiêu năm Yui chưa từng khen cô lần nào.
"Mau giận vậy, em con nít vừa thôi"
"Em con nít vậy đó, Yui thử đi kiếm người lớn rồi nói với người ra như vậy xem có bị đập vào mặt không?"
"Vậy Yui đi à nha" Yui đứng dậy
"Đi đi, đi luôn đi" Yui bỏ đi luôn khiến trong lòng ai kia tức tối. Chỉ một lời khen thôi mà khó nói vậy sao? Haruka quay đi để không nhìn người kia đi khuất bóng
"Tặng em" Yui từ sau lưng đưa bông hoa lên trước mặt Haruka (thì ra là đi hái hoa tặng người ta)
"Giỏi thế sao không đi luôn đi" Haruka nhận lấy bông hoa nhưng không quay lại
"Đi thì lỡ có ai đó đến cướp tiểu mỹ nhân này đi thì sao?" Yui nói khiến Haruka không khỏi kinh ngạc quay lại nhìn Yui, Yui từ khi nào mà biết nói mấy cái lời đường mật này
"Yuihan mà cũng biết nói mấy lời này nữa hả?"
"Đừng coi thường Yui như thế nếu muốn Yui có thể cưa đổ cả khối em đó" Yui tự tin (đâm ra tự kỉ)
"Rồi biết Yui giỏi rồi ngồi đây em bôi thuốc cho" Haruka bắt đầu bôi thuốc lên vết thương của Yui, cử chỉ rất nhẹ nhàng thanh thoát, bôi xong cô thổi nhẹ lên vết thương để nó không bị rát nhưng cô đâu ngờ cái hành động chu mỏ thổi kia làm Yui sắp nhập viện rồi, Yui quay mặt đi để Haruka dừng hành động đó lại.
"Yui sao vậy?"
"Không có gì. Mà khi nãy em qua kiếm Yui chi vậy?" Yui đổi chủ đề
"Á quên mất tiêu việc quan trọng" Haruka giờ mới nhớ ra
"Yuihan~~~~" Haruka nói bằng giọng ngọt ngào hết sức có thể
"Có gì thì em cứ nói đi chứ đừng như vậy" thiệt là hôm nay cô muốn giết Yui sao cứ như vậy cô chịu sao nổi. Ám sát ba lần trong một ngày
"Chuyện là... Mai ở Pari đó.... Có..."
"Dừng lại, Yui biết em muốn nói gì và câu trả lời là không" Yui cắt ngang
"Em còn chưa nói xong, có chút chuyện em muốn nhờ mà Yui cũng không giúp được sao"
"Không cần em nói Yui cũng biết em tính nhờ Yui bao che mấy cái vụ đi lễ hội ẩm thực này kia rồi"
"Lần này khác, lễ hội Chocolate mấy năm mới có một lần nên.... Yuihan~~~~" Haruka lại dở cái giọng nhão nhẹt ấy ra
"Thôi à nhà, em ăn cho cố vô rồi phì ra tới lúc đó không ai thèm cưới thì đừng có mà khóc lóc"
"Không cưới thì thôi, em sẽ ở giá suốt đời cho trai nó thèm chơi"
*Ai cho em ở giá, em sẽ là vợ của Yui định sẵn rồi* Yui suy nghĩ
"Tóm lại không là không, em thử đi đi, Yui sẽ lặp tức đi nói cho chú biết"
"Đồ Yui xấu xa"
"Yui biết mình Xấu xa lâu rồi giờ thì đi ăn đi, Yui đói rồi" Yui nắm tay Haruka kéo theo mặc cho người kia buồn bã vì không đạt được mục đích của mình.
END CHAP 2
Chap 3: Yui tỏ tình nhá, dự là sẽ có cảnh cưỡng hôn đó
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét